THI CA
Em hãy mãi mười tám xuân xinh đẹp
Hãy để vẹn nguyên đôi má bồ quân
Và suối tóc trộn lẫn mây cuối hạ
Và đôi môi mọng những nét thanh tân
Đừng,đừng em, em hãy đừng bắt trước
Đừng bơm môi,đường cắt mí,xăm mi
Đừng phấn son,đừng mắt xanh mỏ đỏ...
Như cô gái già,quá lứa lỡ thì kia !
Có lẽ nào ta đã già ?!!
Có lẽ nào ta đã già ?!!