Thứ Sáu, 22 tháng 3, 2013

Xuýt quên

À quên,hôm thứ tư 20/03 chú nhà văn Đông La có gửi tặng mình cuốn thơ Đêm thiêng và tập phê bình Biên độ của trí tưởng tượng của chính chú ấy-món quà quý thật ! Nhân ngày tái xuất giang hồ ,đăng luôn 1 bài thơ mà mình khoái nhất trong phần đầu tiên của tập  Đêm thiêng :


THI CA
                                                     Em hãy mãi mười tám xuân xinh đẹp
                                                     Hãy để vẹn nguyên đôi má bồ quân
                                                     Và suối tóc trộn lẫn mây cuối hạ
                                                     Và đôi môi mọng những nét thanh tân

                                                     Đừng,đừng em, em hãy đừng bắt trước
                                                     Đừng bơm môi,đường cắt mí,xăm mi
                                                     Đừng phấn son,đừng mắt xanh mỏ đỏ...
                                                     Như cô gái già,quá lứa lỡ thì kia !
Có lẽ nào ta đã già ?!!

Return,hope!

Lâu không ngồi viết nhật ký mở . Mà cũng có gì để mà viết nhỉ,viết chi bây giờ khi mà đến kiếm miếng ăn còn khó nhọc nói chi đến thực hiện ước mơ với hoài bão cuộc đời mình ?Không,không thể cứ thế này mãi được! Mình còn trẻ,chưa già đâu! Chỉ có điều là cần phải có thời gian,phải đợi thôi. Nhưng phải nhanh lên mới được,không có lại muộn mất !