Thứ Sáu, 22 tháng 3, 2013

Xuýt quên

À quên,hôm thứ tư 20/03 chú nhà văn Đông La có gửi tặng mình cuốn thơ Đêm thiêng và tập phê bình Biên độ của trí tưởng tượng của chính chú ấy-món quà quý thật ! Nhân ngày tái xuất giang hồ ,đăng luôn 1 bài thơ mà mình khoái nhất trong phần đầu tiên của tập  Đêm thiêng :


THI CA
                                                     Em hãy mãi mười tám xuân xinh đẹp
                                                     Hãy để vẹn nguyên đôi má bồ quân
                                                     Và suối tóc trộn lẫn mây cuối hạ
                                                     Và đôi môi mọng những nét thanh tân

                                                     Đừng,đừng em, em hãy đừng bắt trước
                                                     Đừng bơm môi,đường cắt mí,xăm mi
                                                     Đừng phấn son,đừng mắt xanh mỏ đỏ...
                                                     Như cô gái già,quá lứa lỡ thì kia !
Có lẽ nào ta đã già ?!!

2 nhận xét:

  1. Cả nhà thằng này khùng, còn bố đẻ thì một mình sở hữu hai cách chết: vừa uống thuốc độc vừa treo cổ lên cây bồ kết bên bờ ao của nhà nó.

    http://tranhung09.blogspot.com/2013/02/trieu-xuan-ong-la-trao-tro.html

    Trả lờiXóa
  2. Đáng thương thay một con người u mê lầm lạc!

    Trả lờiXóa